[Sách thuần Việt]
NHỮNG ĐIỀU THÚ VỊ TỪ TRUYỆN TÍCH PHÁP CÚ 3
Trong Đại tạng kinh điển của Phật giáo, nhất là trong kinh Nguyên Thủy, chúng ta sẽ bắt gặp rất nhiều bài kinh dài ngắn khác nhau. Có những bài kinh rất dài, nghĩa lý khó hiểu, đòi hỏi người đọc phải có hiểu biết vững chắc về đạo lý và văn phạm tiếng Pali, tiếng Hán hoặc phải có người giải thích thì mới hiểu đúng nghĩa được. Vì lẽ đó nên người có trí tuệ thì thích thú, đam mê, nhưng người chưa đủ trí tuệ thì rất ngại tìm hiểu. Và đa phần mọi người không đủ khả năng, không đủ kiên nhẫn để nghiên cứu toàn bộ nghĩa lý trong kinh điển đạo Phật. Nhưng riêng với kinh Pháp Cú thì có điểm lạ là ai đọc qua cũng hiểu. Bởi kinh Pháp Cú là những bài thi kệ chừng 4 – 6 câu, mỗi đoạn nói lên một đạo lý nào đó rất cô đọng, lời lẽ trong các bài kệ đơn sơ, gần gũi, chứa đựng một nội dung rất phong phú và sâu xa.
Để đáp lại sự đón nhận nồng nhiệt của Quý Phật tử qua 2 tập truyện Pháp cú đầu tiên, Cty TNHH Văn Hóa Pháp Quang tiếp tục xuất bản tập 3 của bộ sách Những điều thú vị từ truyện tích Pháp Cú bao gồm 5 bài: Tuấn mã, Thiên chủ Đế thích, Vui thích không phóng dật, Người đọc được tâm, Tâm rong ruổi. Mỗi bài kệ Pháp Cú vẽ nên một bức tranh sống động về Đức Phật và Tăng đoàn, để nhìn vào đó chúng ta có thể dễ dàng hình dung về cuộc đời và những công hạnh vĩ đại của Đức Phật cùng các vị Thánh đệ tử phi thường. Bộ sách được tập hợp nội dung của hơn tám mươi bài giảng của TT. Thích Chân Quang tại chùa Từ Tân, quận Tân Bình, TP. Hồ Chí Minh.
Hy vọng, bộ sách này sẽ đem đến cho Quý Phật tử những bài học đạo lý sâu sắc, ý vị cũng như những giây phút thư giãn nhẹ nhàng, bổ ích trong cuộc sống đầy bộn bề, lo toan này.
Trích sách:
Có người Phật tử than thở rằng tuy đã quy y nhưng không giữ được giới không uống rượu vì còn phải làm ăn, nếu không nhậu sẽ không ký được hợp đồng. Chúng tôi trả lời là cái văn hóa này thật kỳ lạ , hình như chỉ có Việt Nam chứ không xuất hiện ở các nước khác.
Tại sao phải nhậu mới thân nhau, không nhậu thì không ký được hợp đồng? Rất vô lý! Chúng tôi đã khuyên người Phật tử phải can đảm thoát ra. Hãy trình bày với đối tác những lợi ích đôi bên cùng có được sau khi ký hợp đồng, họ sẽ thấy rằng mình có lợi vì thực hiện hợp đồng chứ không phải vì chầu nhậu.
Bằng chứng là có những nữ giám đốc không nhậu mà vẫn kỷ được hợp đồng một cách đàng hoàng. Việc nhậu nhẹt chỉ là do các ông bày ra để chơi bời, trốn vợ con làm chuyện bậy bạ mà thôi. Nên đừng đổ thừa là không nhậu thì không thể ký được hợp đồng.
Người đệ tử Phật phải thuyết phục mọi người bằng sự khôn ngoan và tử tế của mình chứ không phải vì chầu nhậu. Đôi khi mình không nhậu lại thể hiện sự đàng hoàng, đứng đắn của bản thân và khiến họ tin tưởng, nể phục hơn. Chúng ta hãy thử thực hiện như vậy. Đó cũng được coi là một sự can đảm, gan dạ là thế, không sợ cô độc khi phải đi con đường khác với thế gian.
[Sách thuần Việt]
NHỮNG ĐIỀU THÚ VỊ TỪ TRUYỆN TÍCH PHÁP CÚ 2
KHÔNG CÓ ÁNH SÁNG CỦA ĐẠO LÝ, TA SỐNG MÀ NHƯ ĐÃ CHẾT
Điều Đức Phật nói rất đơn giản, ngắn gọn và chúng ta nghe qua đều hiểu, chỉ có điều ta chưa phân tích sâu được mà thôi. Quả thật sống mà không biết đạo lý, không tu hành, không biết làm điều thiện, chỉ sống ích kỷ ham vui, tham lam, giành giật, thù hận, đố kỵ… thì ta chỉ làm khổ mình, khổ người. Tâm mình đầy bất an mà người chung quanh cũng lo lắng, phiền não theo. Như thế ta sống mà không đáng sống, sống mà như đã chết.
Con mãi đi trong những lầm mê
Lang thang nào biết chỗ quay về
Tâm hồn ngây dại mờ sương khói
Nghiệp chướng trong đời sao chán chê…
Nhiều Phật tử cũng từng có tâm trạng như thế. Họ sống trên đời qua vài mươi năm, cho đến ngày gặp được Phật Pháp rồi chợt bừng tỉnh mới thấy rằng cả quãng đời qua đúng là mình sống mà như đã chết. Kể từ đó họ quyết tâm thay đổi. Nếu trước đây họ từng đổ tiền vào những cuộc vui thì bây giờ đã biết chắt chiu từng đồng để dành cho việc phước thiện. Trước đây ai nói gì họ cũng cãi, tranh hơn thua trong từng câu nói, bây giờ bắt đầu ôn hòa, nhẫn nhục hơn. Hoặc trong quá khứ họ ương bướng, chỉ thích làm theo ý mình, mặc kệ người chung quanh có đau khổ hay không, bây giờ mỗi khi làm điều gì họ đều cân nhắc xem liệu việc này có làm ai buồn chăng. Từng chút, từng chút họ đều cố gắng thay đổi mình. Và họ nhận ra rằng sau một tháng, hai tháng, sáu tháng, một năm… người chung quanh đã được hưởng hạnh phúc từ cuộc sống tràn đầy đạo lý của họ.
Khi ấy họ mới chợt tỉnh ra rằng: “Kể từ một năm qua mình mới thật sự là con người biết sống, còn trước kia mình sống mà như không hề sống, sống mà như đã chết”. Rất nhiều người có cùng tâm trạng như thế. Bao nhiêu năm tháng họ sống trong mịt mờ loạn động, chính mình khổ, người chung quanh cũng khổ lây mà không biết. Chỉ đến khi được ánh sáng Phật Pháp soi rọi, họ mới thấy lỗi mình, biết kiềm chế bản thân, giữ tâm mình trong an vui, thanh tịnh, thương yêu và người chung quanh cũng được vui lây. Lúc đó họ mới biết thế nào là sống, thế nào là không sống mà như đã chết.
➖➖➖
✨Trích sách:
ĐIỀU ĐÁNG QUÝ NHẤT
Nhìn một người có nhà cao cửa rộng, tiền bạc xênh xang, ta thấy thích và thắc mắc tại sao họ có phước như vậy. Nhưng cũng đừng ham vì biết rằng sau khi hưởng hết phước, đời sau họ vẫn có thể rơi xuống làm người nghèo khó trở lại, đó là chuyện rất bình thường.
Những giá trị của thế gian này đều tạm bợ, không đáng quý lắm. Đáng quý nhất là trong lòng có đạo lý, có tình thương yêu và sống một đời hy sinh, phụng sự. Quan trọng là gieo nhân cho đúng, được như vậy thì cái phúc báo về sau mới thật là vững bền.
Đó là lý do vì sao người không biết tu, không biết đạo lý thường mê tài sản, danh vọng, còn người biết đạo lý thì yêu quý nơi tâm hồn một con người. Một người có thể giàu hay nghèo, điều đó không quan trọng, miễn là tâm hồn họ cao thượng, đạo đức thì đó chắc chắn là con người đáng quý, đáng trân trọng trên thế gian này.
➖➖➖
Đạo đức là nền tảng cho sự tồn tại của cộng đồng xã hội. Con người có đạo đức sẽ tạo nên sự liên kết vững bền với nhau. Có đạo đức, con người có niềm tin với nhau. Có niềm tin với nhau, con người sẽ yên tâm sống, làm việc, học tập, phấn đấu, ước mơ, tu dưỡng. Có niềm tin với nhau, con người có thể hợp tác với nhau để xây dựng cuộc sống tốt đẹp hơn.
Thiếu đạo đức, con người chỉ chực chờ làm khổ nhau. Thiếu đạo đức, con người không dám hợp tác với nhau để cùng sống cùng xây dựng. Xã hội vì thế sẽ lụi tàn hủy diệt.
Trong con người luôn tồn tại hai khuynh hướng trái ngược là Thiện và Ác. Thiện là lòng thương người thương vật, muốn cho mọi loài được an vui hạnh phúc. Ác thì ngược lại, chỉ muốn được phần mình mà bất chấp nỗi đau của kẻ khác.
Khi sinh ra, mỗi người đã có sẵn một số khuynh hướng Thiện và Ác đem theo từ đâu tận kiếp trước. Trong kiếp này, tùy theo điều kiện về môi trường, giáo dục, mà các khuynh hướng Thiện hay Ác đó sẽ thay đổi ra sao. Có người được điều kiện thuận lợi để khuynh hướng Thiện phát triển, đạo đức tăng trưởng. Có người không may, lọt vào môi trường xấu, khuynh hướng Ác nẩy nở, trở thành người mất đạo đức và bị xã hội luật pháp kết tội.
Mỗi người chúng ta đều có bổn phận (bắt buộc đấy) phải hoàn thiện đạo đức của mình dần dần, để cho sự có mặt của mình là niềm vui, sự yên tâm, sự an toàn của cộng đồng chung quanh. Nếu ta không tự hoàn thiện đạo đức của mình, ta sẽ trở thành gánh nặng, nỗi lo lắng, sự đe dọa, sự nguy hiểm cho cộng đồng chung quanh.
Đừng nói việc tu dưỡng đạo đức là việc tự giác của mỗi người. Không, việc tu dưỡng đạo đức thật sự là trách nhiệm bắt buộc của mỗi người để sự tồn tại của người đó không trở thành sự nguy hiểm cho người khác.
Cuốn sách gồm nhiều mẩu chuyện xoay quanh đời sống thường ngày gia đình, công sở, trường lớp…phản ánh thực trạng của xã hội và cuối mỗi câu chuyện đều được cô đọng lại bằng những bài học đạo lý sâu sắc, đầy tính nhân văn.
Đạo đức là nền tảng cho sự tồn tại của cộng đồng xã hội. Con người có đạo đức sẽ tạo nên sự liên kết vững bền với nhau. Có đạo đức, con người có niềm tin với nhau. Có niềm tin với nhau, con người sẽ yên tâm sống, làm việc, học tập, phấn đấu, ước mơ, tu dưỡng. Có niềm tin với nhau, con người có thể hợp tác với nhau để xây dựng cuộc sống tốt đẹp hơn.
Thiếu đạo đức, con người chỉ chực chờ làm khổ nhau. Thiếu đạo đức, con người không dám hợp tác với nhau để cùng sống cùng xây dựng. Xã hội vì thế sẽ lụi tàn hủy diệt.
Trong con người luôn tồn tại hai khuynh hướng trái ngược là Thiện và Ác. Thiện là lòng thương người thương vật, muốn cho mọi loài được an vui hạnh phúc. Ác thì ngược lại, chỉ muốn được phần mình mà bất chấp nỗi đau của kẻ khác.
Khi sinh ra, mỗi người đã có sẵn một số khuynh hướng Thiện và Ác đem theo từ đâu tận kiếp trước. Trong kiếp này, tùy theo điều kiện về môi trường, giáo dục, mà các khuynh hướng Thiện hay Ác đó sẽ thay đổi ra sao. Có người được điều kiện thuận lợi để khuynh hướng Thiện phát triển, đạo đức tăng trưởng. Có người không may, lọt vào môi trường xấu, khuynh hướng Ác nẩy nở, trở thành người mất đạo đức và bị xã hội luật pháp kết tội.
Mỗi người chúng ta đều có bổn phận (bắt buộc đấy) phải hoàn thiện đạo đức của mình dần dần, để cho sự có mặt của mình là niềm vui, sự yên tâm, sự an toàn của cộng đồng chung quanh. Nếu ta không tự hoàn thiện đạo đức của mình, ta sẽ trở thành gánh nặng, nỗi lo lắng, sự đe dọa, sự nguy hiểm cho cộng đồng chung quanh.
Đừng nói việc tu dưỡng đạo đức là việc tự giác của mỗi người. Không, việc tu dưỡng đạo đức thật sự là trách nhiệm bắt buộc của mỗi người để sự tồn tại của người đó không trở thành sự nguy hiểm cho người khác.
Cuốn sách gồm nhiều mẩu chuyện xoay quanh đời sống thường ngày gia đình, công sở, trường lớp…phản ánh thực trạng của xã hội và cuối mỗi câu chuyện đều được cô đọng lại bằng những bài học đạo lý sâu sắc, đầy tính nhân văn.
Đạo đức là nền tảng cho sự tồn tại của cộng đồng xã hội. Con người có đạo đức sẽ tạo nên sự liên kết vững bền với nhau. Có đạo đức, con người có niềm tin với nhau. Có niềm tin với nhau, con người sẽ yên tâm sống, làm việc, học tập, phấn đấu, ước mơ, tu dưỡng. Có niềm tin với nhau, con người có thể hợp tác với nhau để xây dựng cuộc sống tốt đẹp hơn.
Thiếu đạo đức, con người chỉ chực chờ làm khổ nhau. Thiếu đạo đức, con người không dám hợp tác với nhau để cùng sống cùng xây dựng. Xã hội vì thế sẽ lụi tàn hủy diệt.
Trong con người luôn tồn tại hai khuynh hướng trái ngược là Thiện và Ác. Thiện là lòng thương người thương vật, muốn cho mọi loài được an vui hạnh phúc. Ác thì ngược lại, chỉ muốn được phần mình mà bất chấp nỗi đau của kẻ khác.
Khi sinh ra, mỗi người đã có sẵn một số khuynh hướng Thiện và Ác đem theo từ đâu tận kiếp trước. Trong kiếp này, tùy theo điều kiện về môi trường, giáo dục, mà các khuynh hướng Thiện hay Ác đó sẽ thay đổi ra sao. Có người được điều kiện thuận lợi để khuynh hướng Thiện phát triển, đạo đức tăng trưởng. Có người không may, lọt vào môi trường xấu, khuynh hướng Ác nẩy nở, trở thành người mất đạo đức và bị xã hội luật pháp kết tội.
Mỗi người chúng ta đều có bổn phận (bắt buộc đấy) phải hoàn thiện đạo đức của mình dần dần, để cho sự có mặt của mình là niềm vui, sự yên tâm, sự an toàn của cộng đồng chung quanh. Nếu ta không tự hoàn thiện đạo đức của mình, ta sẽ trở thành gánh nặng, nỗi lo lắng, sự đe dọa, sự nguy hiểm cho cộng đồng chung quanh.
Đừng nói việc tu dưỡng đạo đức là việc tự giác của mỗi người. Không, việc tu dưỡng đạo đức thật sự là trách nhiệm bắt buộc của mỗi người để sự tồn tại của người đó không trở thành sự nguy hiểm cho người khác.
Cuốn sách gồm nhiều mẩu chuyện xoay quanh đời sống thường ngày gia đình, công sở, trường lớp…phản ánh thực trạng của xã hội và cuối mỗi câu chuyện đều được cô đọng lại bằng những bài học đạo lý sâu sắc, đầy tính nhân văn.
Đạo đức là nền tảng cho sự tồn tại của cộng đồng xã hội. Con người có đạo đức sẽ tạo nên sự liên kết vững bền với nhau. Có đạo đức, con người có niềm tin với nhau. Có niềm tin với nhau, con người sẽ yên tâm sống, làm việc, học tập, phấn đấu, ước mơ, tu dưỡng. Có niềm tin với nhau, con người có thể hợp tác với nhau để xây dựng cuộc sống tốt đẹp hơn.
Thiếu đạo đức, con người chỉ chực chờ làm khổ nhau. Thiếu đạo đức, con người không dám hợp tác với nhau để cùng sống cùng xây dựng. Xã hội vì thế sẽ lụi tàn hủy diệt.
Trong con người luôn tồn tại hai khuynh hướng trái ngược là Thiện và Ác. Thiện là lòng thương người thương vật, muốn cho mọi loài được an vui hạnh phúc. Ác thì ngược lại, chỉ muốn được phần mình mà bất chấp nỗi đau của kẻ khác.
Khi sinh ra, mỗi người đã có sẵn một số khuynh hướng Thiện và Ác đem theo từ đâu tận kiếp trước. Trong kiếp này, tùy theo điều kiện về môi trường, giáo dục, mà các khuynh hướng Thiện hay Ác đó sẽ thay đổi ra sao. Có người được điều kiện thuận lợi để khuynh hướng Thiện phát triển, đạo đức tăng trưởng. Có người không may, lọt vào môi trường xấu, khuynh hướng Ác nẩy nở, trở thành người mất đạo đức và bị xã hội luật pháp kết tội.
Mỗi người chúng ta đều có bổn phận (bắt buộc đấy) phải hoàn thiện đạo đức của mình dần dần, để cho sự có mặt của mình là niềm vui, sự yên tâm, sự an toàn của cộng đồng chung quanh. Nếu ta không tự hoàn thiện đạo đức của mình, ta sẽ trở thành gánh nặng, nỗi lo lắng, sự đe dọa, sự nguy hiểm cho cộng đồng chung quanh.
Đừng nói việc tu dưỡng đạo đức là việc tự giác của mỗi người. Không, việc tu dưỡng đạo đức thật sự là trách nhiệm bắt buộc của mỗi người để sự tồn tại của người đó không trở thành sự nguy hiểm cho người khác.
Cuốn sách gồm nhiều mẩu chuyện xoay quanh đời sống thường ngày gia đình, công sở, trường lớp…phản ánh thực trạng của xã hội và cuối mỗi câu chuyện đều được cô đọng lại bằng những bài học đạo lý sâu sắc, đầy tính nhân văn.
Đạo đức là nền tảng cho sự tồn tại của cộng đồng xã hội. Con người có đạo đức sẽ tạo nên sự liên kết vững bền với nhau. Có đạo đức, con người có niềm tin với nhau. Có niềm tin với nhau, con người sẽ yên tâm sống, làm việc, học tập, phấn đấu, ước mơ, tu dưỡng. Có niềm tin với nhau, con người có thể hợp tác với nhau để xây dựng cuộc sống tốt đẹp hơn.
Thiếu đạo đức, con người chỉ chực chờ làm khổ nhau. Thiếu đạo đức, con người không dám hợp tác với nhau để cùng sống cùng xây dựng. Xã hội vì thế sẽ lụi tàn hủy diệt.
Trong con người luôn tồn tại hai khuynh hướng trái ngược là Thiện và Ác. Thiện là lòng thương người thương vật, muốn cho mọi loài được an vui hạnh phúc. Ác thì ngược lại, chỉ muốn được phần mình mà bất chấp nỗi đau của kẻ khác.
Khi sinh ra, mỗi người đã có sẵn một số khuynh hướng Thiện và Ác đem theo từ đâu tận kiếp trước. Trong kiếp này, tùy theo điều kiện về môi trường, giáo dục, mà các khuynh hướng Thiện hay Ác đó sẽ thay đổi ra sao. Có người được điều kiện thuận lợi để khuynh hướng Thiện phát triển, đạo đức tăng trưởng. Có người không may, lọt vào môi trường xấu, khuynh hướng Ác nẩy nở, trở thành người mất đạo đức và bị xã hội luật pháp kết tội.
Mỗi người chúng ta đều có bổn phận (bắt buộc đấy) phải hoàn thiện đạo đức của mình dần dần, để cho sự có mặt của mình là niềm vui, sự yên tâm, sự an toàn của cộng đồng chung quanh. Nếu ta không tự hoàn thiện đạo đức của mình, ta sẽ trở thành gánh nặng, nỗi lo lắng, sự đe dọa, sự nguy hiểm cho cộng đồng chung quanh.
Đừng nói việc tu dưỡng đạo đức là việc tự giác của mỗi người. Không, việc tu dưỡng đạo đức thật sự là trách nhiệm bắt buộc của mỗi người để sự tồn tại của người đó không trở thành sự nguy hiểm cho người khác.
Cuốn sách gồm nhiều mẩu chuyện xoay quanh đời sống thường ngày gia đình, công sở, trường lớp…phản ánh thực trạng của xã hội và cuối mỗi câu chuyện đều được cô đọng lại bằng những bài học đạo lý sâu sắc, đầy tính nhân văn.
[Sách song ngữ Việt- Anh]
Cuốn sách “Hiền Như Cỏ” là tổng hợp gồm ba bài giảng của TT. thượng Chân hạ Quang.
Bài “Sợ nợ cũng là đạo đức” nói về ân nghĩa qua lại giữa chúng sinh tạo thành món nợ ràng buộc lẫn nhau, để rồi những kiếp tái sinh sau họ sẽ gặp lại, trả nợ cho nhau, kết thêm thuận duyên hoặc nghịch duyên mới… Sức mạnh khủng khiếp của nghiệp cuốn chúng sinh vào trong luân hồi bất tận. Mỗi một hạt cơm, giọt nước, mỗi tình cảm mà chúng ta thọ nhận đều là một món nợ khiến chúng ta nặng lòng. Cho nên người có đạo đức là người biết sợ nợ. Đối với người đệ tử Phật thì chúng ta lại càng không cho phép bản thân quên đi bất cứ ân nghĩa nào mà mình đã thọ nhận trong đời, và luôn buộc mình phải sống làm sao, tu làm sao để đền đáp xứng đáng và vượt hơn những ân nghĩa ấy. Đó cũng là cách duy nhất để chúng ta hóa giải những nghiệp duyên luẩn quẩn của thế gian, rồi mở ra mối tương duyên tốt đẹp trong đạo và kết duyên lành để giáo hóa chúng sinh.
Chủ đề “Hiền như cỏ” xuất phát từ câu “hiền như cỏ, nhỏ như trái sung, anh hùng như chiến tướng”, biểu trưng cho ba tính chất có vẻ ngược nhau nhưng làm thành một nội tâm viên mãn: đó là hiền lành như hư vô, khiêm cung như đất nhưng trung kiên, dũng cảm tựa ngọn núi cao sừng sững dưới mặt trời. Việc phân tích về ba tính chất này sẽ cho chúng ta một cái nhìn toàn diện hơn, đầy đủ hơn về giáo lý đạo Phật để chúng ta có được cách cư xử đúng đạo lý nhất, tránh thiên lệch, sai lầm.
Bài “Em nhìn thấy gì” nhấn mạnh bản chất tâm hồn con người hiện lên qua suy nghĩ của chính mình. Đối trước một sự vật, sự việc giống nhau nhưng mỗi người lại liên tưởng đến những ý nghĩa khác nhau, tùy thuộc vào nội tâm người đó là thiện hay ác, tầm thường hay cao cả, loạn động hay yên lắng. Đặc biệt, khi tu đúng rồi thì con mắt trí tuệ mở ra, cho phép chúng ta nhìn thấy đạo lý ngập tràn trong từng điều giản đơn, gần gũi nhất.
Thông qua ba bài giảng trong tập sách này, hy vọng quý Phật tử, đạo hữu gần xa có thể tìm thấy cho mình nhiều bài học quý giá, một vài niềm vui tinh thần nho nhỏ trên con đường học Phật, tu Phật đầy gian khổ nhưng vô cùng ý nghĩa này.
—
-Trích sách-
Kinh Pháp Cú là một tập hợp những câu dạy ngắn gọn nhưng đầy ý nghĩa của Đức Phật trong ba trăm trường hợp giáo hóa khác nhau.
Những bài kệ trong Kinh Pháp Cú luôn được gắn với một sự kiện xảy ra thời Đức Phật, liên quan đến sinh hoạt, sự tu tập hay giáo hóa của Đức Phật và chư Tăng. Nhân sự kiện đó Đức Phật mới kể một truyện tích vào kiếp xưa để giải thích rõ về nhân quả cho mọi người cùng hiểu, rồi Phật mới rút lại thành vài câu ngắn gọn, súc tích nhưng vô cùng đanh thép để người nghe ấn tượng và dễ ghi nhớ hơn. Vì thế, khi học Pháp Cú, chúng ta sẽ hiểu nhiều hơn về bối cảnh xã hội, tổ chức Tăng đoàn thời Đức Phật cũng như cuộc đời giáo hóa đầy vinh quang nhưng cũng không ít chướng ngại của Người. Mỗi bài kệ Pháp Cú sẽ vẽ nên một bức tranh sống động về Đức Phật và Tăng đoàn, để nhìn vào đó chúng ta có thể dễ dàng hình dung về cuộc đời và những công hạnh vĩ đại của Phật và các vị Thánh đệ tử phi thường.
Bộ sách Những Điều Thú Vị Từ Truyện Tích Pháp Cú là tập hợp nội dung của hơn tám mươi bài giảng của TT. thượng Chân hạ Quang tại chùa Từ Tân, quận Tân Bình, thành phố Hồ Chí Minh trong thời gian rất dài. Tập 1 của bộ sách này bao gồm 5 bài đầu tiên trong loạt bài giảng, như: Tâm làm chủ, Hiềm hận, Tranh cãi, Quán bất tịnh, Tường là đúng ứng với 12 bài kệ Pháp Cú cùng các truyện tích liên quan.
Trong đó, bài Tâm làm chủ nói về cấu tạo của tâm thức, nguyên nhân hình thành và những điều kiện ảnh hưởng đến cái muốn của ta. Tâm dẫn đầu tất cả, có tâm mới có hành vi tạo nghiệp. Nhưng sự thật khi phân tích kỹ ra thì chúng ta thấy tâm gồm rất nhiều phần, trong đó có phần chính là ý muốn, có ý muốn rồi ta mới nói hay hành động. Và để có được cái muốn tốt thì còn cần rất nhiều điều kiện khác, nhiều sự tu dưỡng, nhiều sự chuẩn bị lâu dài phía sau.
Bài Hiềm hận, Tranh cãi, Tưởng là đúng lại đề cập đến những truyện tích nổi tiếng trong cuộc đời giáo hóa của Đức Phật, qua đó chúng ta cũng hiểu thêm về đặc điểm tâm lý của con người và cách hóa giải những tâm lý bất thiện ấy trong tâm, để từng bước hoàn thiện đạo đức của bản thân và đem đến cuộc sống an vui, hạnh phúc cho mọi người chung quanh.
Cuối cùng, bài Quán bất tịnh sẽ cho ta hiểu thêm về cơ chế sinh lý, tâm lý bí mật sâu thẳm trong con người, những hệ lụy từ cuộc sống buông lung, không kiềm chế và những phương pháp để vượt qua sự cám dỗ, mời gọi của bản năng.
Công phu tu tập chính là giá trị cốt lõi, vững bền và quan trọng nhất của đạo Phật đối với thế giới. Vì thế những người đệ tử phật phải không ngừng nỗ lực tu hành, gây tạo công đức để không chỉ thăng tiến tâm linh cho bản thân mà cũng để giữ gìn niềm tin, sự hy vọng của mọi người dành cho đạo Phật.
Mong rằng quý Phật tử sẽ tìm được cho mình nhiều bài học giá tri, hữu ích cho đời sống cũng như sự tu hành qua những bài đạo lý trong đây.
➖➖➖
Trích sách:
BÌNH THẢN TRƯỚC LỜI KHEN LÀ MỘT THƯỚC ĐO ĐẠO LỰC
Khi phước của chúng ta đã tăng thì lời khen cũng đến nhiều hơn, và bài học cũng bắt đầu khó dẫn. Chẳng hạn, một người làm việc quá tốt, uy tín cao, được đề bạt lên chức… tức là phước tăng, thì lời khen cũng tăng.
Ngày trước đồng nghiệp chỉ nói: “Anh làm việc giỏi lắm” nhưng sau này vì người đó đã hoàn thành những nhiệm vụ cực kỳ xuất sắc, mang lại lợi ích lớn cho tập thể nên đã được viết nguyên bài báo ca ngợi. “Kể từ khi có ông ấy về đây, mọi chuyện đã thay đổi. Các nhân viên nhìn nhau với ánh mắt thiện cảm hơn, chia sẻ được với nhau niềm vui nỗi buồn, tình đoàn kết trong công ty gắn bó hơn. Công ty đã vượt qua những khó khăn, đi từ thành tựu này đến thành tựu kia….
Nếu mình là người được nói đến trong bài báo, đọc xong ta sẽ cảm thấy muốn “rụng rời tay chân”. Một cảm xúc mạnh mẽ chiếm trọn tâm hồn làm ta không thể điều khiển được cơ thể mình, đầu óc không làm chủ được tay chân mình, buông thõng xuống gọi là “rụng rời tay chân”. Chỉ bởi vì trước niềm vui hay nỗi buồn quá lớn hoặc cơn sợ hãi quá mạnh, chúng ta sẽ bị choáng, bị sốc.
Lúc cái phước đã tăng thì đương nhiên lời khen cũng sẽ nhiều hơn, và đó là bài học cũng khó dần dẫn cho người Phật tử. Người không tu theo đạo Phật thì họ sẽ vui và được quyền vui vì đã cống hiến và xứng đáng với lời khen tặng đó. Nhưng vì chúng ta là đệ tử Phật, chúng ta phải thực hành theo lời dạy của Người:
𝐂𝐮̃𝐧𝐠 𝐯𝐚̣̂𝐲, 𝐠𝐢𝐮̛̃𝐚 𝐤𝐡𝐞𝐧 𝐜𝐡𝐞̂
𝐍𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐭𝐫𝐢́ 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐛𝐚̣̂𝐧 𝐥𝐨̀𝐧𝐠.
Được tặng nguyên một bài báo ca ngợi, dù rất biết ơn người viết nhưng lòng ta bình thản 𝐧𝐡𝐮̛ 𝐦𝐚̣̆𝐭 𝐧𝐮̛𝐨̛́𝐜 𝐡𝐨̂̀ 𝐭𝐡𝐮 𝐩𝐡𝐚̆̉𝐧𝐠 𝐥𝐚̣̆𝐧𝐠. Chúng ta phải tu cho được như vậy mình mới có thể đi đến giác ngộ giải thoát được.
Sách thuần Việt
TƯƠNG ĐỒNG VÀ DỊ BIỆT
Trong cuộc sống, chúng ta thường lúng túng khi phải lựa chọn, đưa ra quyết định về những phương diện, khía cạnh đối lập nhau như: tinh thần và vật chất, lý trí và tình cảm, đúng hay sai, nhân hay quả…
Liệu cách ứng xử nào là hợp lý?
Chọn 1 trong 2 phương diện hay cân bằng?
Làm thế nào để 2 yếu tố cùng tồn tại song song?
Có phải tất cả chỉ là tương đối? Hay có một điều gì khác là tuyệt đối trong cuộc đời?
Bộ sách TƯƠNG ĐỒNG VÀ DỊ BIỆT đề cập đến những phạm trù, phương diện, quan điểm tưởng như đối lập và riêng biệt trong cuộc sống, nhưng với cái nhìn sâu sắc, tinh tế, khoa học, Thượng Toạ đã phân tích và chỉ ra đó lại là những cặp yếu tố không thể tách rời, nằm lẫn trong nhau, yếu tố này là nguồn gốc, phương tiện của yếu tố còn lại, phát triển song hành và hỗ tương nhau.
Với những vấn đề quen thuộc cả trong khía cạnh cuộc sống và trong đạo pháp mà bất cứ ai trong chúng ta cũng từng đối mặt như: tinh thần và vật chất, tình cảm và lý trí, đúng và sai, nhân và quả, tương đối và tuyệt đối… bộ sách là kim chỉ nam để mỗi người có thể nhận thức và điều chỉnh hành vi, đạo đức trên từng khía cạnh, phương diện và hướng đến những giá trị tinh thần, tâm linh cao cả.
Bộ sách là hành trang để làm nên chất liệu cuộc sống, giúp mỗi người có quan điểm sống đúng đắn và biết cân bằng những yếu tố đối lập để hướng đến sự hoàn thiện về đạo đức, tâm hồn.
➖➖➖
🌿Trích dẫn sách🌿
Nhiều tín ngưỡng, nhiều giáo phái mới xuất hiện thường nói theo kiểu: “Nếu ai tu theo đạo này sẽ được thần linh che chở, còn những ai không tin theo thì sẽ xuống địa ngục” hoặc “ngày tận thế sắp đến, nếu các con không theo ta thì ngày đó các con sẽ bị tiêu diệt, còn nếu theo ta thì các con sẽ bị tiêu diệt, còn nếu theo ta thì các con sẽ được thần linh bảo vệ, sẽ sống vinh quang sau ngày tận thế”…Những lời khẳng định nghe rất quyết liệt như vậy sẽ khiến người yếu bóng vía tin và theo ngay. Mà có điều lạ là bằng lý luận này người ta đã thu hút được khá nhiều tín đồ trong đó có cả người trí thức, nhà khoa học. Nhưng sự thật là những giáo lý này rất tai hại, bởi nó khiến người đi theo phát sinh tâm lý không tôn trọng con người. Như vậy giáo lý này sai. Còn nếu chúng ta đến với một đạo lý mà nghe nói: “nếu con theo ta thì con phải làm đất, làm bụi cho mọi người bước lên mà đi, nếu chấp nhận được thì theo, không thì đành chịu” thì coi chừng vị thầy này đúng. Vì không biết những điều tốt đẹp gì sẽ chờ đợi ở phía sau nhưng trước hết nếu tu như thế thì chắc chắn ta sẽ khiêm tốn hơn, biết cúi đầu, biết tôn trọng mọi người. Giáo lý này đúng so với tiêu chuẩn đạo đức căn bản là khiêm hạ.
Nếu có ai hỏi: “Cái gì là rộng lớn nhất; sức mạnh nào là khủng khiếp nhất; và điều gì là khó khăn nhất?” chúng ta sẽ trả lời họ rằng: “Rộng lớn nhất là dòng đời của một chúng sinh chưa hiểu đạo lý; mạnh mẽ nhất là sức mạnh của sinh tử luân hồi, cuốn chúng ta đi trong dòng đời; và cực khổ nhất là đi ngược lại dòng chảy ấy”. Mà tu hành cũng chính là đi ngược lại dòng đời đó.
➖➖➖
Ai sống trên đời mà không gặp được một đạo lý cao thượng để dẫn dắt tâm linh; không có một mục tiêu chân chính để theo đuổi, hướng về; không có một bậc thầy vĩ đại để nương tựa, học hỏi và dâng trọn niềm tôn kính, thì người đó vẫn là người bất hạnh. Vì họ chưa thể định hướng cuộc đời mình sẽ đi về đâu, chưa đủ trí tuệ để phân biệt thiện-ác, đúng-sai và chưa đủ sức mạnh để vượt qua những cám dỗ, thử thách của cuộc đời. Một lúc nào đó, trên dòng đời hối hả bon chen này, họ sẽ bị cuốn theo những thú vui tầm thường, sẽ mắc phải những lỗi lầm đáng tiếc. Để rồi khi kết thúc một kiếp người, điều họ mang theo chỉ là sai lầm, tội lỗi và sự trôi lăn trong vô số kiếp về sau.
TU LÀ ĐI NGƯỢC DÒNG ĐỜI sách song ngữ Việt- Anh tập hợp những câu chuyện phân tích về sự tu hành, cùng nhau trả lời câu hỏi tu là gì, tu làm sao cho đúng, để hiểu rõ hơn về con đường mà mình sẽ đi.
♦️Mục lục:
Lời mở đầu
Chương 1: Tu là gì
Chương 2: Tu cho ai
Chương 3: Tu thế nào cho đúng
Chương 4: Sao khó tu đến thế
Chương 5: Tu là đi ngược dòng đời
Chương 6: Ai ăn nấy no, ai tu nấy chứng
Lời kết